Xin thời gian đừng qua đây - MSo1.Mobie.In
The Soda Pop
Xin thời gian đừng qua đây

Xin thời gian đừng qua đây

Tác giả: Sưu Tầm

Xin thời gian đừng qua đây

Chẳng hiểu thằng bạn tôi nó đã miêu tả cái cơn sốt ấy của tôi như thế nào, mà ngay chiều hôm ấy, một lũ bạn của tôi kéo nhau vào thăm hỏi và ngồi buôn hết một buổi chiều. Tôi khỏe lên nhiều, sợ mẹ ở lại lại vất vả, nên tôi bảo mẹ về quê. Một lũ bạn nhao nhác, đi thăm người ốm mà hoa quả xong còn mang thêm sữa chua, kem đủ kiểu. Bọn nó lí sự: "ăn của người ốm như mày là có tội, mà ngồi nhìn mày ăn hoa quả mà bọn tao ngồi không ăn thì lại thèm, nên mua sữa chua ăn đỡ"... "điện thoại thì không liên lạc được, bọn tao phải vác hoa quả bánh kẹo sang xem mày chết chưa chứ, không lại tiền quỹ thăm hỏi của nhóm mày đóng bọn tao cũng áy náy lắm ☺" và cứ thế, nguyên cả buổi chiều, tôi như một kẻ tàn tật được bọn nó chăm sóc từng tí một, chỉ còn thiếu nước rửa chân và nhổ râu.


Khi cả lũ đã về, Hương – cô bạn cùng lớp tôi ngày xưa vẫn ngồi lại đến tối, nấu ăn hộ tôi và dọn cái bàn bừa bộn. Hương vẫn như thế, nhiều khi tốt với tôi một cách lạ lùng, dù đã có lần năm cuối cấp, lời từ chối của tôi đã làm cô ấy tổn thương.... Chúng tôi vẫn là bạn, đơn giản chỉ là không hợp để làm người yêu nhưng vẫn chẳng đủ gét để chẳng nhìn mặt nhau. Gần 9H tối, khi chuyến xe bus cuối cùng sắp tới, Hương mới chịu về.


Hương về rồi, thằng Huy mới nói với ra với tôi: "Nãy Chị í tới đấy, nhưng thấy mày đang dọn cái bếp với cái Hương nên vội đi luôn, hình như bảo gọi cho mày không được. tao lúc ấy cũng không tiện bảo mày luôn. Mày gọi lại cho chị í xem"


Như sét đánh bên tai, tôi lao đến cái điện thoại, có cảm giác trái tim như đang vỡ vụn ra từng mảnh. Chẳng hiểu tại sao lại như thế, lần đầu tiên thất hứa với em, tại sao tôi lại quên, tại sao, sao lại là hôm nay, ngày em bảo vệ tốt nghiệp cơ chứ.


Bật điện thoại lên, 5 cuộc gọi nhỡ và 7 tin nhắn mới


12h30: "lên chưa. Hội trường A nha. 1h bắt đầu đấy chú em. Muộn chị xử"12h45: "thấy chị chưa, đang đứng ở trên chỗ gần bục ấy .thấy mặc áo này có buồn cười lắm không. Hic. Hồi hộp quá"13h30: "đến hay chưa vậy, hội trường đông chẳng thấy mày đâu. 15 phút nữa là đến chị, nhìn mặt mấy thầy cô khó ghê quá. Chị hơi sợ, chẳng biết có sao không"13h44: "chắc mày đang ngồi dưới đấy rồi đúng không, chị biết mà. Chị không run đâu. Không được run, không được run"14h25: "........................................................."14h30: "hóa ra là mày không tới, thế mà chị cứ tưởng ...............