• Gió vẫn thổi quanh trường
Chuyện kể rằng người bảo vệ của trường không hiểu nguyên cớ gì đã sảy chân té xuống đìa nước nằm phía sau rặng tràm già nua xơ xác. Ngôi mộ trong vườn chàm của ông đã làm cho đám học sinh vốn tò mò c |
• Bây giờ hoặc không bao giờ
Ngày hôm qua ra sao? Ngày mai sẽ thế nào? Tôi chỉ có lúc này, nên tôi sẽ sống hết mình vì nó. Cô bạn của tôi thật sự là minh chứng sống cho vị thần mang tên ủ dột và thê lương. Lúc nào cũng với vẻ mặ |
• Cô gái trong vườn hoa Mặt Trời
Miên có hẹn. Cô đã thay đi thay lại hàng chục chiếc váy mà chưa ưng cái nào. Miên là tuýp người thích sự hoàn hảo và chỉn chu. Nên mỗi lần có hẹn là y như rằng, cô chuẩn bị mất rất nhiều thời gian. Hu |
• Lời nguyền Ebola
Ba tháng nay ngôi làng Motaki luôn bị bao phủ trong màu chết chóc. Dù đêm hay ngày đều vang lên tiếng rên la thảm thiết, rợn tóc gáy. Nhất là tiếng rên rỉ phát ra từ ngôi nhà của ông bà Ozin. Đó tiến |
• Nước
Có lẽ những ngày ấy, nơi ấy đối với một số nhiều người nó cũng sẽ chỉ còn là một vùng kí ức nhạt nhòa, nhưng đối với hắn và hắn biết những người dân nơi ấy cũng vậy, nỗi đau ấy luôn hiện diện và thườn |
• Sự lơ đễnh của Chúa Xuân
Khi Chúa Xuân nhớ ra chưa ghi tên người được nhận. Ngài đánh xe tứ mã quay lại thì chẳng được gì nữa. Mọi chuyện đều đã rồi! "Đây là ngôi nhà cuối cùng." Chúa Xuân đặt nốt những món qùa cuối cùng lên |
• Con vàng và xe đạp
Tôi mở cổng, con Vàng chui ngay vào lòng tôi. Tôi ôm con Vàng oà khóc, con Vàng rên rỉ mãi. Một hôm trên đường đi học, tôi trông thấy một con chó nhỏ lông vàng ngồi dưới một gốc cây, tôi đem hai củ |