• Này nhỏ, hãy đợi đấy!
Tôi xoay hắn lại gằn từng tiếng vào tai hắn: Này Nôbita hãy đợi đấy tập ba! Nói xong tôi chạy vội vào nhà. Hắn vẫn kịp hét lên: Xuka, tôi sẵn sàng đợi! Vẫn như thói quen ở thành phố, sáng đầu tiên |
• Cửa sổ tâm hồn
Hai người đàn ông, hai bệnh nhân trong bệnh viện. Trên chiếc giường ở sát khung cửa sổ duy nhất của căn phòng, người bệnh nằm đó được phép ngồi dậy 1 giờ đồng hồ mỗi ngày.Người bệnh thứ hai, trên mộ |
• Nắng mưa con gái
11h 45', nó liếc cái điện thoại và nhấp nhổm. Năm phút nữa. Nào, tập trung vào, những lời cuối bao giờ cũng tóm ý và gợi mở cho bài học. Tai căng hết công suất, tay ngoáy lia lịa. 11h 49'. Nó bắt đầu |
• Tri kỷ
Thứ đáng giá đến đâu cũng không đáng giá bằng tri kỷ. Ngày xưa có một phú ông rất thích trà, phàm là người đến nhà dùng trà, dù là người nghèo hay giàu thì ông đều sẽ sai gia nhân chiêu đãi.Một hô |
• Khi tất cả chỉ còn là kỉ niệm
Và đó là lần cuối nó gặp cậu. Ngày cậu đi, nó đã không đến tiễn. Vừa tỉnh giấc, nó chồm dậy mở toang cánh cửa sổ để cho cơn gió mùa thu lùa vào căn phòng bé nhỏ, cuốn theo vài chiếc lá vàng khô đậu |
• Trăm người quen, mấy người thân?
Tôi nhận ra mình vừa tát Chi.Trong khi tôi sững người, Chi giơ tay, và một bên má tôi đau rát. Tôi đã từng bực mình. Tại sao cứ mỗi lần tình cờ đụng mặt, tôi luôn là người quay đi trước? Đó, lại nữa |
• Matcha, yêu đã tính sau
Cho đến khi gặp Yasu, tôi mới nhận ra trong chuyện tình cảm, mọi thứ đều không thể tính trước được. 1. Một kỳ học kéo dài chừng bốn tháng, ba tháng đầu tôi chơi dài, tháng cuối cùng ngược lại học đến |